#địt gái việt [Nhóm phụ đề Cherry][Dezmall]Viciousfantasy~LULU~[GB]

#địt gái việt [Nhóm phụ đề Cherry][Dezmall]Viciousfantasy~LULU~[GB]
hét thầm: nước trái cây "Woo...Woo...Woo...M...Woo...M...". Không biết là do điều hòa không đủ mạnh, hay nhiệt độ trong người không ngừng tăng lên mà không khí tràn ngập mùi tục tĩu.
"Không thể di chuyển ồ."
. Đôi giày cao gót màu trắng có quai khóa ban đầu cô mang ở chân đã rơi xuống đất thành từng mảnh.
Đó là lúc tôi vừa mới ra trường (năm 2009), vừa ra trường và đi phỏng vấn cho một công ty tư nhân nhỏ. Từ khi còn là một đứa trẻ, khi mới vào công ty, tôi đã phải làm đủ thứ công việc bẩn thỉu và mệt mỏi (chết tiệt, dù sao thì tôi cũng là sinh viên đại học lớn. Một lần, tôi không thể chịu nổi!). do công ty thiết kế đã ra mắt, và nó quả là một gã to lớn! Ước tính nó nặng hơn 200 kg nên lãnh đạo nhờ vài người mới chúng tôi chở về xưởng thử nghiệm trên xe đẩy để thử nghiệm. Trời nắng nóng vô cùng! Khi tôi nhận được nó, tôi đã đổ mồ hôi rất nhiều. Nhưng ngay khi tôi bước vào sảnh của công ty thử nghiệm, Nima. . . Mắt tôi sáng lên! Khi tôi nhìn thấy một người phụ nữ xinh đẹp ngồi ở quầy lễ tân, đó là vẻ đẹp bụ bẫm mà tôi yêu thích nhất! (Sau này tôi mới biết bao cao su nhỏ hơn tôi một tháng nên cứ gọi là Tiểu Đường.) Tiểu Đường thấy mấy người trong chúng tôi mang theo một dụng cụ lớn liền nhanh chóng đưa chúng tôi đến phòng thí nghiệm (anh ấy thường xuyên đã đến đây để thử nghiệm trước đó). Khi đi đến hành lang của phòng thí nghiệm, tôi lén nhìn cô ấy nhiều lần. Cô ấy cao khoảng 165cm, có dáng người rất đẹp, ngực khủng, mông thon và vòng eo rất thon. Vì lúc đó tôi mới ra trường, chưa từng tham gia xã hội nên nhìn thấy cũng xấu hổ. Khi chúng tôi bước vào phòng thí nghiệm, cất thiết bị và ngồi đó một lúc, Tiểu Đường lấy cho mỗi người một chai nước. Khi anh ấy đến chỗ tôi, tôi có chút lo lắng và có lẽ đã đỏ mặt. "Em vừa làm việc à?" Anh mỉm cười với tôi và nói. Tôi không phản ứng ngay lập tức. . . "Tôi họ Đường. Vui lòng gọi điện cho lễ tân trước khi gửi thiết bị. Nếu không, chúng tôi sẽ không nhận bạn..." Tôi chỉ có thể gật đầu. Chỉ mới nói vài câu thôi mà tôi gần như ngất đi. Khi tôi rời đi, tôi phải làm thủ tục ở quầy lễ tân, đồng nghiệp của tôi lười viết và yêu cầu tôi điền vào một mẫu đơn nên tôi đã đến quầy lễ tân đưa cho tôi một tờ đơn và nói: " Có rất nhiều thứ cần phải điền vào, hãy cẩn thận. ", anh chàng đẹp trai." lau đi! Tôi vốn đã rất lo lắng và xấu hổ, nhưng khi nói ra điều này, tôi càng rùng mình hơn. Khi thấy tôi đỏ mặt, tay run run, cô ấy nói: "Em ơi. Em ngồi đây với anh và điền cẩn thận nhé. Nếu em điền sai thì em sẽ gặp rắc rối đấy!" chỗ ngồi của cô ấy, và ngay khi ngồi lên đó, tôi đã vâng lời. . . Mùi thơm quá, tôi không biết mình đã dùng loại nước hoa nào hay lúc đó tôi có bị ảo giác hay không. Lúc đó tôi cũng đang tập trung điền đơn, Didi Didi. . . Lời nhắc bằng giọng nói về tin nhắn đến từ QQ. Tôi quay lại nhìn, Tiểu Đường không có ở đó. này-này. . . . Tôi nảy ra ý tưởng, nhấc chuột lên, bấm đi bấm lại thì giao diện QQ hiện ra. Tôi như kẻ trộm vội viết s